Tan học rồi, một tuần đã trải qua trong mơ hồ. Hôm nay bà cô bánh bao bị ốm nên không lên lớp được, hại công phu trồng cây chuối tôi luyện đã bao năm nay không có đất dụng võ. T_T Haizzz Cuộc sống có lúc thật là vô vị làm sao————- !
Kim Thuần Hy! Cuối tuần này, tôi nhất định phải sử dụng tuyệt chiêu khiến anh bại dưới quần jeans của tôi. Để mụ phù thủy Thôi Anh Ái không thể ra tay! He he he he! Ha ha ha ha! …~^0^~…
Cuối tuần, Kim gia.
Sau khi mơ một giấc mơ tuyệt vời rồi, tôi mới lưu luyến không đành mà tỉnh dậy.
0_0 Ôi chao ơi giờ Đã mười giờ rồi sao! Chẳng lẽ đồng hồ không báo thức? Tiêu rồi, hôm nay tôi vốn định dậy sớm làm bữa sáng cho cả nhà, để biểu hiện sự dịu dàng và ân cần của mình một chút. Haizzz———— , vậy mà không dậy nổi! buồn quá! Thất bại quá!
Được thôi, vậy đổi thành một bữa trưa tuyệt hảo đi!
Dùng đôi tay linh hoạt của tôi bồi dưỡng dạ dày của Kim Thuần Hy vậy! Một nhà triết học nổi tiếng đã nói: “Trái tim người yêu chính là dạ dày!” (Nhà triết học vĩ đại đó đương nhiên là mỹ nữ Quách Tiễn Ni thông minh tuyệt đỉnh rồi! Ha ha! ~A0A~) Nói làm là làm, tôi lật người nhảy xuống giường, định bụng tắm rửa xong sẽ xuống ngay nhà bếp để thực hành.
Í ? Sao lại yên tĩnh thế này? Trên lầu không có một ai, dưới lầu thì sao? Hình như cũng không. Trên bàn có một tờ giấy đè dưới lọ hoa, bên trên là dòng chữ thanh tú thẳng hàng, mới nhìn là biết tin nhắn của bác gái:
“Tiễn Ni, bác và bác trai đưa Thuần Hiến đến nhà họ hàng để chơi cuối tuần. Con và Thuần Hy ở nhà một mình để hưởng thụ thế giới của hai đứa đi nhé!”
Year ~, tuyệt quá! (^0^)/ Bác gái đúng là vừa đáng yêu, vừa hiểu lòng người, con sẽ không phụ lòng bác đâu. Ha ha ha!
Càng tuyệt hơn là, cái tên quỷ nhỏ Thuần Hiến ưa phá bĩnh cũng không có ở nhà. Hei hei! Xem ra đây là cơ hội tốt mà Thượng đế ném cho tôi rồi! ~^0^~
Nói ra thì, thời gian này tên quỷ nhỏ Thuần Hiến cứ lén lút rình rập bên cạnh tôi, chắc chắn là có âm mưu gì đó! Tại sao tôi không nhân cơ hội này để điều tra cơ chứ? Dù gì thì bây giờ vẫn còn sớm mà!
Nhẹ nhàng rón rén đến phòng Thuần Hiến, tôi không muốn Thuần Hy biết, nếu bị anh phát hiện thì tiêu đời.
0_0″ Gì thế này? Máy quay phim loại nhỏ? Đúng là trẻ con nhà giàu có khác, còn bé tí mà đã có những thứ xa xỉ này rồi. ở đây còn có một số băng video, để tôi xem xem bên trong viết gì nào…
“Nghiên cứu tự do của Thuần Hiến: Nhật ký quan sát Quách Cái”.
Cái tên Thuần Hiến này lười biếng ghê, viết nhật ký mà không cầm bút viết, lại còn ghi vào băng video, còn nghiên cứu tự do… Khoan đã, Quách Cái là ai? Sao có cảm giác không lành thế này… Mau mau xem xem nó đang làm cái quái quỷ gì!
Tôi đặt cuộn băng vào đầu máy, sau khi ấn nút Play gương mặt tự sướng của Thuần Hiến bỗng tràn ngập khuôn hình, khiến tôi giật nảy mình.
>__o<)q
Tôi nhấc máy quay lên, ghi hình vào phần còn trống trong băng một cách hậm hực…
"Hi- chào mọi người! tôi chính là Quách Tiễn Ni, khách mời trong tiết mục "Nghiên cứu tự do của Thuần Hiến: Nhật ký quan sát Quách Cái" đây, người thật nhìn có vẻ rất đáng yêu đúng không? Cám ơn đã quá khen-! Thuần Hiến đã nói những lời không tốt lắm về tôi trong những tiết mục kỳ trước, thực ra tôi không hề lưu tâm (tôi đề lộ ra nụ cười có vẻ gian xảo). Bây giờ, Thuần Hiến nhờ tôi đến để nói vơi mọi người một vài suy nghĩ thật của cậu bé, đây mới là những lời nói thật đó (tôi bắt trước giọng nói của nó): Thực ra mà nói, chị Quách Tiễn Ni vừa dịu dàng vừa đáng yêu, vừa hiền thục lại vừa độ lượng! q(A_A)p Cả nhà chúng tôi đều yêu thích chị ấy! Rất thích, rất thích!!! ông anh tôi đã thề ngoài chị ấy ra thì không cưới ai cả! Là thật đó! (Mong là cái tên máu lạnh kia vừa nhìn thấy xong sẽ không bị tức chết -.)"
Sau cùng, tôi làm động tác POSE mê hoặc nhất, nói với ống kính: "Đây mới là Quách Tiễn Ni thật sự, bye bye".
Làm xong, tôi cẩn thận đặt máy quay và băng vào chỗ cũ, rồi len lén chuồn ra khỏi phòng Thuần Hiến.
Nhẹ nhàng đến ~, rồi nhẹ nhàng đi ~, không mang theo chút bụi trần nào ~! He he! Ha ha! ~+))