Nghỉ nửa ngày, Lăng Vị Ương quá giữa trưa mới đến công ty đi làm.
Hạ Tử Dược – đại vương tùy hứng kia, vốn muốn nàng nghỉ cả ngày, thậm chí nói rõ ràng muốn nàng từ chức, kết quả bị nàng giận tái mặt nói vài lời liền an tĩnh lại, làm cho nàng nhất thời cảm thấy vừa kinh ngạc vừa buồn cười.
Mặc kệ trước đây hay hiện tại, hắn làm cho mọi người cảm giác lời hắn luôn là mệnh lệnh, không thể nói hắn độc tài, nhưng hắn chính là có điểm uy quyền, quyết đoán làm mọi người không thể không theo, bất luận là trừng mắt, lạnh lùng nhìn chăm chú vào đối phương, hoặc là một câu “Bởi vì ta cao hứng”, đều đủ để cho người ngoan ngoãn nghe theo quyết định của hắn, không dám có dị nghị.
Thay vì nói hắn không có độ lượng rộng rãi, dung hòa với người, không bằng dùng một câu, hắn chính là cậy tài khinh người thêm tùy hứng là được rồi.
Cá tính hắn mười năm không thay đổi, cho nên nàng không để ý tới mệnh lệnh của hắn, mà lẳngặng nhìn hắn, khi hắn nhanh chóng thỏa hiệp đầu hàng, thực sự làm nàng có chút giật mình lại băn khoăn bối rối.
Xem ra, hắn thật là trưởng thành không ít.
” Vị Ương?”
Tiếng gọi từ phía sau vang lên, Lăng Vị Ương kinh ngạc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đồng nghiệp Chu Mĩ Nha ăn cơm trưa bên ngoài đã trở về, vẻ mặt kích động chạy đến trước mặt nàng.
” Buổi sáng em có chuyện gì thế? Vì sao không đi làm? Gọi di động và điện thoại ở nhà cũng không ai nhấc máy, hại chúng ta nghĩ đã xảy ra chuyện gì. Không cần dọa người như vậy được không?”
” Thực xin lỗi.” Nàng nói nho nhỏ.
” Những lời này em hãy nói với Liễu Đại Quyền ấy, anh ấy gấp đến độ nhanh chóng muốn nổi điên kìa.” Chu Mĩ Nha nói.
Nghe vậy, Lăng Vị Ương không tự chủ được nhíu mày, tuyệt không thích nghe thấy tin tức này.
Liễu Đại Quyền là đồng nghiệp cùng nàng vào công ty làm một đợt, bộ dạng cao ráo lại khá ưa nhìn, người cũng hài hước khôi hài, năng lực công tác khá tốt, ở trong công ty nhân duyên cũng tốt, xem như rất được hoan nghênh, cho nên nhiều người theo đuổi, trong chốc lát nghe nói anh ta cùng Mỗ Mỗ đi dạo phố, trong chốc lát lại nghe hoà giải với Ai Ai rồi cùng nhau xem phim, ăn bữa tối trong ánh nến…… Tóm lại, nói cuộc sống tình cảm của anh ta thực sinh động là được.
Cũng không biết anh ta thần kinh tự dưng có vấn đề, đột nhiên bị sét đánh, một năm trước đột nhiên thay đổi, bắt đầu theo đuổi nàng.
Vốn nàng nghĩ anh ta đại khái chống đỡ quá lắm hai tháng sẽ buông tha, không nghĩ tới anh ta thế nhưng chống đỡ một năm rồi.
Hơn nữa rắc rối là, bởi vì anh ta bám riết không tha, làm cho rất nhiều người bắt đầu đứng về phía anh ta, giúp anh ta cố gắng, giúp làm tham mưu, giúp tạo cơ hội, làm cho nàng phi thường phi thường không chịu nổi phiền nhiễu này.
Mọi người cũng đều không hiểu, nàng nếu không có bạn trai, vì sao vẫn không chấp nhận anh ta? Dù sao cc phương diện điều kiện anh ta đều không tồi, cho dù trước giống như hoa tâm (đào hoa) một chút, nhưng là con hư biết nghĩ lại quý hơn vàng, nam nhân như vậy mới càng có mị lực không phải sao?
Vấn đề ngay từ đầu nàng không có cảm giác với anh ta, ngược lại còn có điểm bài xích, hỏi nàng miễn cưỡng chính mình như thế nào chấp nhận đây?
Nói cự tuyệt không dưới trăm lần, đến sau này nàng cũng không muốn nói thêm, nhưng hiện tại, nàng không thể giữ thái độ như trước được nữa.
” Mĩ Nha, mời chị về sau không cần ở trước mặt em nhắc đến anh ta được không? Em cùng anh ta không có quan hệ gì, cho dù anh ta thật sự nổi điên, cũng không liên quan đến em.” Vẻ mặt nàng thật sự lạnh lùng nói.
” Vị Ương, em làm sao có thể nói như vậy? Liễu Đại Quyền thật sự quan tâm em, đối với em……”
” Em không có hứng thú gì với anh ta cả.” Nàng trực tiếp chặn lời Mĩ Nha nói, “Hơn nữa em cũng đã có bạn trai, cho nên nhờ các chị không cần lại giúp anh ta……”
” Bạn trai?” Chu Mĩ Nha bỗng nhiên kêu to tiếng.
Lăng Vị Ương ngậm lại miệng, trầm mặc nhìn nàng, biết nàng tuyệt đối sẽ hỏi tiếp.
” Bạn trai?” Quả nhiên, Chu Mĩ Nha lại lại lần nữa hét to, tiếp theo liền kích động cầm chặt bàn tay nàng, nhanh nhìn chằm chằm nàng, chuẩn bị một lọat “liên thanh” liền mở miệng: “Em nói thật không? Không phải gạt chị chứ? Điều này sao có thể? Vì sao chị tới bây giờ không nghe em nói có bạn trai? Hắn là ai vậy? Các em khi nào thì quen biết nhau? Quen ở đâu? Tên hắn là gì? Bao nhiêu tuổi? Em đừng tưởng rằng tùy tiện lấy bừa một người làm lá chắn, người khác sẽ tin tưởng, chị thì không tin đâu!”
Nói không tin thôi, có cần phải kích động như vậy sao?
” Hắn là mối tình đầu thời phổ thông trung học, gần đây mới gặp và hàn gắn lại.” Nàng nói đơn giản dễ hiểu.
” Em không gạt chứ?” Chu Mĩ Nha không chuyển mắt nhanh nhìn chằm chằm nàng.
” Không có.” Nàng trả lời chắc chắn.
” Hắn tên là gì?”
” Hạ Tử Dược.”
” Năm nay bao nhiêu tuổi?”
” Hai mươi chín tuổi.”
” Làm công việc gì?”
Vấn đề này làm cho Lăng Vị Ương thoáng do dự một chút, không biết nên trả lời như thế nào.
” Sau trả lời có được không?” Chu Mĩ Nha lộ ra vẻ mặt “Bị ta lật tẩy rồi nhớ” đầy đắc ý. “Cái này chứng tỏ em gạt người, nam nữ kết giao, không có khả năng ngay cả đối phương đang làm cái gì cũng không biết.”
” Em không phải không biết, mà là suy nghĩ công việc của hắn rốt cuộc nên gọi như thế nào cho đúng?” Lăng Vị Ương bình tĩnh nói.
” Sĩ nông công thương, phục vụ, điện tử, tài chính, giải trí.” Chu Mĩ Nha quyết định lại cho nàng một cơ hội nữa, giờ cho nàng lựa chọn công việc của hắn.
” Nếu xét trong một loạt đó, hẳn coi là ngành giải trí đi.”
Nghe ngữ khí nàng có một chút không xác định!
” Tên công ty?” Chu Mĩ Nha lại hỏi nàng.
Câu này liền có vẻ trả lời tốt.
Lăng Vị Ương không chút do dự đáp: “Công ty Dược Việt Kinh Kỷ.”
” Công ty Kinh Kỷ?” Chu Mĩ Nha nháy mắt hai mắt mở to. “Ca sĩ? Ngôi sao?”
” Không phải.” Nhớ tới em trai cuồng nhiệt thích Cao Xa, trực giác Lăng Vị Ương phủ nhận, huống hồ nhạc sĩ vốn không tương đca sĩ hoặc ngôi sao, nàng cũng không nói dối.
” Hắn ở trong công ty làm việc gì?” Chu Mĩ Nha có chút thất vọng hỏi, “Làm người đại diện hay là phụ việc?”
” Thì…… Cái gì cũng làm.” Nàng không trả lời tỉ mỉ, cặn kẽ.
” Thì là phụ việc.” Chu Mĩ Nha tự mình kết luận. “Lương hắn một tháng được bao nhiêu? Công tác ổn định không? Em rốt cuộc thích hắn điểm nào nhất? Có phải hắn bộ dạng rất tuấn tú?”
Ở Kinh Kỷ công ty, nhiều nhân viên lúc trước hẳn là đều ôm ấp mộng làm ngôi sao, cũng tràn ngập tự tin với diện mạo chính mình mới có thể xin làm việc tại công ty Kinh Kỷ đi?
Vị Ương vừa rồi nói chàng ta là người tình đầu thời phổ thông, nữ sinh cấp ba độ tuổi này phần lớn thích tiểu soái ca.
” Hắn thật sự rất tuấn tú.” Lăng Vị Ương thừa nhận nói, sắc mặt hơi chán nản.
Vậy ra Vị Ương đúng là quen người bên ngoài công ty, Chu Mĩ Nha giờ bất ngờ mới hiểu.
” Xem ra em thật sự có bạn trai.” Nàng còn có chút đăm chiêu nhìn Lăng Vị Ương, rốt cục nguyện ý gật đầu tin. Chẳng qua nàng còn có chút lương tâm muốn nói vài lời. “Vị Ương, chị nói những lời này em đừng để bụng.” Cô do dự mở miệng nói.
Lăng Vị Ương chớp đôi mi thanh tú nhìn cô.
” Em hiện tại đã không phải cô gái mười bảy, mười tám tuổi, hẳn là nhận ra tình yêu cùng diện mạo bên ngoài nào có còn quan trọng, cũng phải biết em đã hai mươi bảy, hai tám tuổi, không có dư bao nhiêu thời gian để mà phí phạm.” Chu Mĩ Nha thấm thía nói. “Nếu thật muốn tìm đối tượng, yêu cầu đầu tiên hẳn phải có kinh tế ổn định, còn thứ hai là đối phương nhất định phải yêu em hơn em thương hắn nhiều. Cả hai yêu cầu này Liễu Đại Quyền đều phù hợp, nhưng theo ý chị nghĩ, bạn trai em bây giờ ngay cả cái đầu tiên cơ bản nhất cũng không đủ tư cách, căn bản không có khả năng cho em hạnh phúc, em muốn hay không……” (Sia: há há há, chị ta coi thường Dược ca quá kìa >.__..