Dạ Vương mở đầu với nghẹt thở, Kiều Sanh đã khôi phục ý thức. Sau một trận ho khan như tê tâm liệt phế, y từ từ mở to mắt ra.
Truyện trước mắt y, là một cảnh mơ hồ.
Thân thể hoàn toàn tê dại, ngoài phần gáy còn đang nhói lên, y không có một cảm giác nào.
Dạ dày đang nhói, đây là biểu hiện của sự đói khát quá độ. Kiều Sanh thở dồn dập một hồi, phải mất một khoảng thời gian rất lâu, y mới dùng chút sức lực tích cóp được, cố gắng ngẩng đầu lên.
Tầm mắt dần dần rõ hơn, trước mắt y là một cảnh tượng xa hoa ngôn tình đến gần như xa xỉ: Phòng ốc được trang trí theo phong cách Baroque, đèn thủy tinh rũ xuống, đồ dùng theo phong cách Châu Âu cổ điển, chiếc giường lớn đến dọa người, lớp thảm hoa văn xám trắng đan xen. Xa hơn nữa là cánh cửa sổ sát đất, nhưng nó đã bị một bức màn che lại, ngăn đi ánh sáng bên ngoài, khiến gian phòng trở nên âm u hẳn.
Danh sách các phần
- Chương 1 - Chương 1
- Chương 2 - Chương 2
- Chương 3 - Chương 3
- Chương 4 - Chương 4
- Chương 5 - Chương 5
- Chương 6 - Chương 6
- Chương 7 - Chương 7
- Chương 8 - Chương 8
- Chương 9 - Chương 9
- Chương 10 - Chương 10
- Chương 11 - Chương 11
- Chương 12 - Chương 12
- Chương 13 - Chương 13
- Chương 14 - Chương 14
- Chương 15 - Chương 15
- Chương 16 - Chương 16
- Chương 17 - Chương 17
- Chương 18 - Chương 18
- Chương 19 - Chương 19
- Chương 20 - Chương 20
- Chương 21 - Chương 21
- Chương 22 - Chương 22
- Chương 23 - Chương 23
- Chương 24 - Chương 24
- Chương 25 - Chương 25
- Chương 26 - Chương 26
- Chương 27 - Chương 27
- Chương 28 - Chương 28
- Chương 29 - Chương 29
- Chương 30 - Chương 30
- Chương 31 - Chương 31
- Chương 32 - Chương 32
- Chương 33 - Chương 33
- Chương 34 - Chương 34
- Chương 35 - Chương 35
- Chương 36 - Chương 36
- Chương 37 - Chương 37
- Chương 38 - Chương 38
- Chương 39 - Chương 39
- Chương 40 - Chương 40
- Chương 41 - Chương 41
- Chương 42 - Chương 42
- Chương 43 - Chương 43
- Chương 44 - Chương 44
- Chương 45 - Chương 45
- Chương 46 - Chương 46
- Chương 47 - Chương 47
- Chương 48 - Chương 48
- Chương 49 - Chương 49